• Skip to main content

MrHói's Blog

The simple is the best

You are here: Home / Archives for Trung Quốc

Trung Quốc

Sũy nghĩ làm giàu của Li Ka-shing

February 21, 2014 by mrhoi Leave a Comment

Sáng dạy chưa bảnh mắt, trong lúc chờ con gái ăn sáng, đọc được bài viết này, nhất định phải lưu lại, tuy còn nhiều điểm hơi tiểu tiết và vô lý, nhưng khá nhiều ý tưởng bổ ích.

Có lẽ phải nói rằng tôi thích nhất và thực sự cay mũi cũng đầy ngạc nhiên khi đọc tới đoạn

“Khi còn nghèo, hãy quăng mình ra ngoài và để người khác tận dụng bạn thật tốt. Nhưng khi giàu có, hãy bảo vệ mình, đừng để người khác lợi dụng”

Điên nhất là báo trí nhà ta, đặt cái tự chẳng có tí văn hóa gì cả 😀

======================

Giả sử thu nhập hàng tháng của bạn là 2.000 NDT (khoảng 7 triệu đồng), hãy chia số tiền này làm 5 phần – chi tiêu hàng ngày, kết giao bạn bè, học tập, du lịch và đầu tư.

Ông trùm bất động sản Li Ka-Shing (Hong Kong, Trung Quốc) hiện là tỷ phú giàu nhất châu Á với số tài sản 29,1 tỷ USD, theo Bloomberg. Xuất thân là trẻ mồ côi, ông đã tự mày mò kinh doanh để nắm trong tay hai đế chế – Cheung Kong và Hutchison Whampoa, đồng thời tham gia nhiều lĩnh vực từ cảng biển, dầu khí, đến bán lẻ, truyền thông đến bất động sản.Mới đây, website khởi nghiệp e27 đăng tải bài viết của Li Ka-Shing, trong đó chia sẻ bí quyết cải thiện cuộc sống trong 5 năm.

Giả sử thu nhập hàng tháng của bạn là 2.000 NDT (khoảng 7 triệu đồng), hãy chia số tiền này làm 5 phần.

Khoản đầu tiên – 600 NDT – dùng để chi trả cuộc sống hàng ngày. Nếu muốn sống đơn giản, bạn chỉ có thể tiêu dưới 20 NDT mỗi ngày. Hãy ăn mì (hoặc bún, miến), một quả trứng và một cốc sữa vào buổi sáng. Trưa thì ăn snack với hoa quả thôi. Còn tối hãy tự nấu tại nhà, rồi uống sữa trước khi đi ngủ. Chi phí ăn uống cả tháng của bạn sẽ chỉ tốn khoảng 500-600 NDT. Khi còn trẻ, cơ thể của bạn sẽ không có quá nhiều vấn đề nếu sống thế này vài năm.

Khoản thứ hai – 400 NDT – để kết giao bạn bè, mở rộng các mối quan hệ. Việc này rất có lợi cho bạn. Tiền điện thoại có thể mất khoảng 100 NDT mỗi tháng. Bên cạnh đó, bạn có thể đãi bạn bè 2 bữa một tháng, hết khoảng 300 NDT. Hãy chọn những người hiểu biết, giàu hơn bạn hoặc có thể giúp bạn trong công việc. Sau một năm, các mối quan hệ này sẽ mang lại những giá trị rất to lớn cho bạn. Danh tiếng, tầm ảnh hưởng và giá trị gia tăng của bạn sẽ được công nhận.

Khoản thứ ba – 300 NDT – để học tập. Mỗi tháng, hãy dành ra 50-100 NDT để mua sách. Vì bạn không có nhiều tiền, hãy cố gắng nâng cao kiến thức. Khi mua sách, hãy đọc cẩn thận và rút ra những bài học và chiến lược trong đó. Sau khi đọc, hãy tự kể lại bằng ngôn ngữ của mình, sau đó chia sẻ với người khác để nâng cao uy tín và mối quan hệ. Bạn cũng nên dành 200 NDT mỗi tháng tham gia các khóa học để bồi dưỡng kiến thức và gặp gỡ những người cùng chí hướng.

Khoản thứ 4 – 200 NDT – tiết kiệm để đi du lịch nước ngoài. Hãy tự thưởng cho mình bằng các chuyến du lịch ít nhất mỗi năm một lần để nâng cao kinh nghiệm cuộc sống. Hãy ở những nhà trọ dành cho giới trẻ (youth hostel) để tiết kiệm chi phí. Trong vài năm, bạn có thể đến nhiều quốc gia, tích lũy nhiều kinh nghiệm. Hãy dùng chúng để “sạc đầy” bản thân, giúp mình có động lực trong công việc.

Khoản cuối cùng – 500 NDT – dùng để đầu tư. Đầu tiên, cứ gửi ở ngân hàng và tích lũy dần dần, coi đó là vốn khởi nghiệp của bạn. Sau đó, bạn có thể mở công ty hay cửa hàng. Hãy bắt đầu từ quy mô nhỏ cho an toàn, đến các hãng bán buôn và tìm kiếm thứ gì khả dĩ để bán. Vì kể cả nếu thua lỗ, bạn cũng không mất nhiều tiền. Còn ngược lại, khi bắt đầu kiếm được, bạn sẽ tự tin hơn và học được cả tá kinh nghiệm mới về kinh doanh. Khi đã kiếm kha khá, bạn có thể nghĩ đến các chiến lược đầu tư dài hạn để có bệ đỡ tài chính vững chắc cho bản thân và gia đình.

Sang năm thứ hai, nếu lương của bạn vẫn là 2.000 NDT, bạn nên cảm thấy xấu hổ vì vẫn chưa phát triển được bản thân. Còn nếu lên 3.000 NDT, bạn sẽ vẫn phải làm việc thật chăm chỉ. Hãy tìm một công việc làm thêm, tốt nhất là nhân viên kinh doanh.

Việc này tương đối khó, nhưng là cách nhanh nhất giúp bạn nắm được nghệ thuật bán hàng. Tất cả các doanh nhân thành đạt đều từng là nhân viên bán hàng xuất sắc. Đây cũng là cơ hội giúp bạn gặp được những người có giá trị với mình về sau. Bên cạnh đó, bạn cũng sẽ được học cái gì nên và không nên bán. Hãy dùng sự nhạy bén về thị trường của mình làm nền tảng cho công ty tương lai.

Trong thời gian này, cố gắng mua ít quần áo và giày dép thôi. Bạn có thể thoải mái shopping khi đã giàu. Còn bây giờ, hãy tiết kiệm. Chỉ mua những món quà nho nhỏ cho những người bạn quan tâm và chia sẻ với họ về những kế hoạch, giấc mơ của bạn.

Hãy cố gắng làm thêm bất kỳ lúc nào có cơ hội. Việc này sẽ mài giũa ý chí và kỹ năng cho bạn, giúp bạn tiến gần mục tiêu tài chính. Đến năm thứ hai, thu nhập của bạn nên tăng lên ít nhất 5.000 NDT, tối thiểu cũng phải là 3.000 NDT. Nếu không, bạn sẽ chẳng theo kịp tốc độ lạm phát đâu.

Bất kể bạn kiếm được bao nhiêu tiền, hãy luôn nhớ chia chúng làm 5 phần. Hãy khiến bản thân mình trở nên có ích. Tăng cường đầu tư vào các mối quan hệ, kiến thức, kinh nghiệm sẽ giúp bạn cải thiện thu nhập. Khi đã có nhiều tiền, bạn sẽ lại cải thiện được chất lượng cuộc sống, có cơ hội kết bạn nhiều hơn, tham gia những khóa học chuyên sâu hơn và tiếp cận những dự án, cơ hội lớn hơn. Dần dần, bạn sẽ hiện thực hóa được giấc mơ mua nhà, ôtô và chuẩn bị tương lai tốt đẹp hơn cho con cái.

Cuộc sống, sự nghiệp và hạnh phúc hoàn toàn nằm trong tầm tay bạn. Hãy lên kế hoạch ngay từ bây giờ. Khi bạn nghèo, hãy ở nhà ít thôi và ra ngoài nhiều hơn. Còn khi đã giàu rồi, hãy làm ngược lại. Khi bạn nghèo, hãy tiêu tiền cho người khác, còn giàu rồi thì hãy chi cho mình. Đây là nghệ thuật sống.

Bên cạnh đó, khi nghèo khó, hãy đối xử tốt với mọi người, đừng tính toán. Còn khi đã giàu rồi, hãy học cách để người khác đối tốt với bạn. Khi còn nghèo, hãy quăng mình ra ngoài và để người khác tận dụng bạn thật tốt. Nhưng khi giàu có, hãy bảo vệ mình, đừng để người khác lợi dụng. Đây là điều rất ít người hiểu được.

Có một lý thuyết nổi tiếng từ Harvard thế này: Số phận của mọi người được quyết định bởi việc anh ta làm gì khi rảnh rỗi, lúc 8h-10h tối. Hãy dùng khoảng thời gian này để học tập, suy nghĩ và tham gia vào các bài giảng hay buổi thảo luận có ích. Chỉ cần kiên trì vài năm, thành công sẽ tìm đến bạn.

Filed Under: Bạn bè Tagged With: Bên cạnh đó, Bloomberg, Cheung Kong, Đến năm thứ hai, hoặc bún, Hồng Kông, Hutchison Whampoa, Khoản thứ, khoảng 7 triệu đồng, kiến thứ, Li Ka, miến, Next Shark, sạc đầy, Sang năm thứ hai, Trung Qu, Trung Quốc, youth hostel

Thu thập số liệu và phân tích

September 3, 2011 by mrhoi Leave a Comment

563-duong-sat-viet-nam

Trên đường về Ninh Bình bằng tàu hỏa, lâu lắm rồi mới được ngồi ghế cứng, nhưng hơn những ngày trước là có điều hòa. Nghe lỏm câu chuyện của các vị khách kế bên, về tình hình phát triển xe lửa của Việt Nam và Trung Quốc, ôi câu chuyện muôn thưở của nhân dân đất nước có lòng tự ti ghê gớm. Vẫn là đánh giá vì sao chúng ta không phát triển, chậm phát triển thế, tại sao thụt lùi, cuối cùng là theo tôi nghĩ là chẳng có ai hỏi tại sao mình không chủ động làm việc gì đó.

Trở lại với đề tài tại sao xe lửa ở ta chậm phát triển vậy, câu chuyện vẫn tiếp diễn, rồi vẫn những câu nói cũ, nhà nước đâu tư nhiều lắm đấy chứ, nhưng nó cứ bay đi ở những đâu đâu, các hạng mục không có trong sổ sách, càng nghĩ tôi càng thấy thật là đang ghét và thất vọng, vì tiền của đó đều của người dân đóng thuế cả, trong đó có tôi nữa. Rồi người khôn của khó, tất cả những gì mà chúng tôi phải cự khổ lắm mới làm ra đã không đưa được toàn bộ, hay ít ra là phần nhiều vào những công trình phúc lợi phục vụ cho lợi ích của nhân dân.

Rối tới việc tái đầu tư, tôi nghĩ nếu tư nhân hóa xe lửa, chắc phải phát triển gấp cơ man lần. Nhưng đó là vì lãnh đạo tư nhân có cái nhìn lợi nhuận nên sẽ phát triển tốt hơn. Với xe lửa bầy giờ, tôi thấy thái độ phục vụ nhân viên thật là… là… không còn gì để nói. Còn nói với vấn đề chính ngày hôm nay từ bài toán của ngành đường sắt về việc đầu tư, tôi thấy chúng ta còn thiếu một việc đó là thống kê, thăm dò chính nhu cầu sử dụng phương tiện này trong dân chúng. Tôi thấy đi xe lửa khá dễ chịu, an toàn hơn ô tô, giá thì gần như tương đương, nếu mọi dịch vụ đi kèm tốt hơn tôi luôn muốn sử dụng xe lửa hơn cái phương tiện vận tải đầy nguy hiểm kia.

Câu chuyện nghe lỏm ngày hôm nay có một thực tế khá hú vị, không phải so sánh đâu xa, ngay từ thời Pháp thuộc vào từ Hà nội vào Sài gòn chỉ mất 24 tiếng ngồi trên xe lửa, còn bây giờ, chũng ta phải ngồi trên đó ít nhất là 28 tiếng, một sự thật trần trụi đáng kinh ngạc. Ta thua ngay chính trên cơ sở vật chất mà chũng ta đang có. Việc kết nối giữa hai miền Bắc Nam, ngoài máy bay không cần cơ sở hạ tầng rộng khắp, thì hầu như đất nước ta chưa xây dựng được thêm con đường nào lớn như vậy.

Tại sao không đầu tư? Có lẽ cứ đầu tư là lỗ, lỗ vì chúng ta không hiểu người tiêu dùng đang cần gì? Tôi đang làm việc trong môi trường mà nhất cử nhất động của người tiêu dùng các công ty phân tích thị trường đều mong muốn biết, tất cả số liệu vô hình đó đều là “vàng” được bán “tiền tỉ” nhưng các cơ quan nhà nước thì hờ hững với việc thu thập và thống kê các số liệu này, có lẽ họ chỉ lo làm sao gom đủ vào túi riêng của mình mà không nghĩ đền công việc chung. Tôi chỉ lấy ví dụ ngay việc bán vé, nhân viên chúng ta có thể phân tích tâm lý khách hang qua nhu cầu đặt hạng vé, tôi thường thấy kết quả là khách hàng không mua được chỗ ngồi / nằm như ý muốn, con số ngày ngày càng tăng mà tôi thì không nghĩ rằng với việc nắm bắt con số như vậy việc đầu tư không có gì là quá khó khăn. Nhưng chỉ có chỉ thị từ trên thì việc phát triên mới theo hình thức và ồ ạt.

Còn tôi, có lẽ nên dừng ở đây, tôi sẽ tiếp tục học cách phân tích dữ liệu từ các bạn tư bản kia, tôi sẽ là người thực hiện, dù tôi chỉ là hạt muối nhỏ nhoi trong cái hồ toàn rong rêu này.

Filed Under: Suy nghĩ Tagged With: Bắc Nam, Ninh Bình, phân tích, tiền tỉ, Trung Qu, Trung Quốc, Việt Nam

Gome

May 16, 2011 by mrhoi Leave a Comment

Nhắc tới cô em này thì tôi nghĩ ngay tới hình ảnh một cô gái đanh đá, cá tính, hơi chua ngoa, nhưng thỉng thoảng có lúc lại tự lặng im, suy tư và thẫn thờ than thân trách phận, và thâm trí có khi sẽ òa khóc.

Gome đến với Cầu vồng là một sự tình cờ hay vô ý của Nấm mốc, bạn thân hờ của Gome, chả là 2 đứa học chung một lớp ở Trung Quốc, cũng là bạn thân của nhau ở giữa nơi này. Gome chỉ tò mò khi thấy Nấm mốc treo status liên kết của TYC, vậy với cái tính hiếu thắng, Gome “vứt” cho tôi một bức thư ngắn ngủ, chỉ đơn giản nói mình có khả năng và muốn làm điều gì đó.

Vẫn như những lần trước tôi đáp lại với một sự nhiệt tình chẳng kém gì cả, làm khi nói chuyện với tôi của YM, Gome cảm thấy có lỗi vì bản đăng ký gì mà chẳng có tâm huyết, tôi không để ý nhiều về điều đó chỉ có thể làm hết sức mình giúp các em có thể thực hiện phần nào sở thích và ước mơ “nhất thời” của mình, nhưng dù sao trong những tháng ngày tham gia cùng đội Cầu Vồng, Gome luôn là MC được thính giả yêu mến.

Nhờ có lần em thu song chương trình Cobj, chẳng nói chẳng rằng, vứt cho tôi, quăng thêm một câu, anh ơi em không thu được nữa đâu, anh chọn cho em bản nhạc nền nào thật buồn anh nhé. Ở đây tôi cảm thấy KNYT không chỉ đơn thuần là một chương trình đáp ứng yêu cầu, nó còn là nơi “lưu lại kỷ niệm”, hay đơn giản là thả lại đó một mảnh ký ức khó phai của từng thành viên, để sau này, 5 năm hay 10 năm nữa, các ở đây TYC vẫn sẽ là nơi các bạn quay lại, tìm lại cảm xúc của mình lúc đó, và mỉm cười. Tôi làm chương trình này với sự xúc động từ tận đáy lòng, tôi tin rằng mỗi lần nghe lại Cobj, không ít thính giả sẽ phải nổi da gà vì xúc động, và dưng dưng nơi khóe mắt.

Với Gome, những tháng ngày ở Cầu Vồng là những ngày buôn dưa lê, tụ tập cùng đội Cú đêm, với Rain, Cỏ, Ken,… Sau này khi công việc bận rộn hơn, vì nàng ta còn là một Stylist đình đám bên Trung Quốc, Gome không còn có thời gian dành cho KNYT nữa, mà phải đi kết nối con tim của chính mình rồi, dù sao cũng chúc mừng em, mong em sẽ nhớ mãi những kỷ niệm thật đẹp cùng TYC.

Filed Under: Cá nhân Tagged With: Cầu vồng, Gome Nh, Gome Nhắc, KNYT, nhất thời, Trung Qu, Trung Quốc, Với Gome

Chào năm con Heo

February 16, 2007 by mrhoi Leave a Comment

Cứ nghĩ đến con heo lại nhớ đến con Heo Kyo và Quang heo, 2 con heo này thời gian gần đây đã thay đổi, tặc lưỡi một cái, đời là thế mà, thay đổi đôi khi cũng tốt. Có nhiều điều muốn viết nhưng thời gian ko cho phép, và gần tới giao thừa rồi cũng phải cố gắng bớt chút thời gian tổng kết năm trước của mình chứ nhỉ.

Nhớ năm ngoái cũng vào những ngày cuối tết mình đã bắt đầu viết Blog, năm nay chương trình gặp nhau cuối năm cũng có Táo Blog, cả năm qua mọi người đều nhắc tới Blog, đối với mình thì mình thấy nó có nhiều cái đang khen hơn là đáng chê.

Theo dự định năm ngoái mình có 5 mục tiêu nhưng tới giờ phút này mình cũng chỉ biết nói rằng mìnn thực hiện được 1 trong năm mục tiếu đó, trong khi dự kiến là 3. Nhưng cũng an ủi rằng mình cũng đã làm được những việc ngoài dự kiến, và mục tiêu mình đã đạt được cũng đang để mình hài lòng, cảm ơn C104 đã giúp mình không cán đích năm con Heo này với bàn tay trắng và lỡ hẹn một lần nữa.

Mấy ngày trước có đọc được bài phát biểu của Nick Donofrio về sự sáng tạo, mình cũng đã có lần muốn nói về điều này, ngay cả anh TùngLT cũng đã nói đến tấm gương của Trung Quốc với mạng Internet thế hệ mới hay chuẩn 4G. Nghĩ lại một điều rằng đôi khi sáng tạo là mạo hiểm, nhưng nếu không có sự sáng tạo chúng ta sẽ không thể phát triển được. Với mình, thì mình nghĩ rằng sáng tạo cũng giống nhưng sự đột biến trong thuyết tiến hóa, nó chính là điểm mấu trốt để giúp động vật có thể tiến hoá và thích nghi dần với môi trường đang thay đổi. Có lẽ nếu thiếu sự sáng tạo, công việc của mình sẽ buồn tẻ lắm. Nhưng trong năm vừa qua có lẽ mình cũng phải cảm ơn anh TùngLT và anh HiếuLC, nếu không có sự hậu thuận của 2 anh thì mình chắc là tiêu rồi.

Chưa đầy 1 tiếng nữa đang bước sang năm mới, mình đã dần bước qua khỏi năm tuổi của mình, một năm đầy biến động, một năm có lẽ các bà mẹ đã báo trước rằng là một năm khó khăn đối với mình, và mình cũng thấy đúng thật, thực hiện 1/5 mục tiêu từ đầu năm, mấy đi muốn người mình luôn khính trọng, ông ngoại là một tấm gương về sự không ngừng học hỏi và sáng tạo, nhưng cháu tin rằng ông sẽ luôn ở bên mẹ và bên cháu. Năm nay mình đã chuyển sang một cuộc sống mới, thử thách mới, nhưng mình không hệ sợ, vì bên mình đã có gia đình, có mục tiêu thật cao thật xa để không bao giờ bị che lấp bởi những vật cản.

Nghĩ đi rồi nghĩ lại, mình lại thấy thích năm 2007, mình thích số 7 và thích cả 2 + 0 + 0 + 7 = 9 nữa. Và cũng giống như năm ngoái, nhưng năm nay mình sẽ rút xuống thực hiện 2 trong 3 dự định trong đầu năm nay. Hy vọng nào. Cảm ơn tất cả nhưng người bạn đã giúp tôi vượt qua nhưng ngày cuối năm, có lẽ ko bao giờ tôi nghĩ mình sẽ có những người bạn tuyệt vời như các bạn, hẹn hôm nào đi ăn chân gà nướng nhé.

Chúc mọi người sang năm Đinh Hợi có nhiều sức khỏe, và theo quan niệm của mẹ tôi, nếu có sức khỏe là có tất cả, nhớ đừng phung phí sức khỏe của mình nhé.

Filed Under: Uncategorized Tagged With: Đinh Hợi, Heo Cứ, Heo Kyo, mình đã, Nick Donofrio, Táo Blog, Trung Qu, Trung Quốc

VCTV Những điều đáng lưu ý

September 10, 2006 by mrhoi Leave a Comment

Đang ngồi làm việc nhưng xem phải chương trình “Với khán giả VCTV” nói về chuyện người dân phản ảnh tới việc bị xem quảng cáo trên các kênh truyền hình mình đã trả phí tiền để được xem. Và giải thích của VCTV là do tiền phí bản quyền các kênh mua của nước ngoài tăng nên phải quảng cáo bù vào đó nếu không phí hàng tháng của người dân sẽ tăng. Chẹp, với tôi chuyện quảng cáo là bình thường ở bất kỳ phương tiện truyền thông nào, truyền thông là để quảng bá, không quảng cáo đưa thông tin thì có ai them xem.

Nhưng tôi cú nhất ở đây là việc VCTV cứ to mồm nói tới từ mua phí bản quyền, dưới đây là thông tin về một vụ kiện cáo VCTV đã phát sóng một bộ phim mà không được cho phép.

http://www9.dantri.com.vn/Sukien/2006/6/122597.vip

Thực chất tồn tại từ cái thời MMDS truyền hình cáp đã sử dụng content của các kênh truyền hình nước ngoài để hưởng lợi, nếu ai xem VCTV1 hay VCTV7 thì thường thấy các bộ phim nước ngoài được gắn các logo của StarMovie, HBO, StarWorld… thực chất việc VCTV thu lại nội dung và thuyết minh rồi phát trên kênh khác trong hệ thống của mình là sai nguyên tắc vì nhà cung cấp nội dung nhưng HBO không hề cho phép việc này.

Giả sử nếu họ cho phép thì việc logo của các hãng sẽ không còn xuất hiện trên phim, như Phim cuối tuần của VTV1 và đài chúng ta ít tiền nên dân ta chỉ có nước xem phim cũ rích ở chương trình này là đương nhiên, nhưng chúng ta được yên tâm một điều rằng đây là phim chúng ta được cho hoặc mua với giá rẻ.

Và nếu các hãng truyên thông như HBO được phép bán lại nội dung phim họ đã mua từ các nhà sản xuất và có thể bán như thế nào là tùy họ, thì theo tôi điều này là không thể có vì khi đó các hãng sản xuất phim sẽ thiệt thòi, mà đầu mấy bác nước ngoài toàn sỏi làm sao mà chịu để yên cho những kênh truyền hình to vật vã như VCTV.

Nói túm lại tôi cực kỳ cú VCTV, đã đi ăn cắp lại còn to mồm nói bản quyền này nọ, trên đây mới chỉ có một nhà sản xuất phim thôi, mấy bác to vật bên Mỹ sang kiện cáo thì VCTV có nước bán nguyên cái trung tâm truyền hình cáp đi mà cắp tráp theo hầu tòa.

Lại còn nói thêm vụ chảo lậu của Trung Quốc, đối thủ của Truyền hình cáp, chẹp, cũng vẫn con bài bản quyền, cũng trong chương trình với khán giả VCTV cũng nói rằng không được dùng, vì nội dung thu từ chảo này không có bản quyền, chẹp, nghĩ lại vấn đề bản quyền ở nước mình vẫn còn xa với quá, tốt nhất tìm cách nào đó tự bảo vệ mình chứ mình đã vi phạm bản quyền rồi còn đi chặn họng người khác thế thì liệu có công bằng hay không?

Nghĩ cho cùng tôi vẫn thích sử dụng dịch vụ của VCTV hơn, tín hiệu analog tuy có hơi nhiễu, thích thoảng bị xoẹt, nhưng vẫn thích với VTC với đầu thu kỹ thuật số mặt đất thỉnh thoảng màn hình lại nhoằng một cái… ghét vật. Nhưng giá như VCTV biết mình là ai trong chuyện bản quyền thì tôi cảm thấy dễ chịu hơn. Và cũng mong rằng kênh truyền hình trả tiền này sớm có nhiều lợi nhuận để có thể cho chúng ta xem những content của nước ngoài có copyright thực sự.

Filed Under: Uncategorized Tagged With: MMDS, StarMovie, StarWorld, Trung Qu, Trung Quốc, VCTV, VCTV Nh, VCTV Những

Copyright © 2023 · Revolution Pro on Genesis Framework · WordPress · Log in