• Skip to main content

MrHói's Blog

The simple is the best

You are here: Home / Archives for Cá nhân

Cá nhân

Những người em đến từ sau cơn mưa

August 18, 2010 by mrhoi Leave a Comment

Tôi là con một trong gia đình, tuy không được chiều, nhưng tôi ít phải nhường nhịn ai bao giờ, tôi thực sự trở thành người anh khi các em của tôi xuất hiện sau “những cơn mưa”, nói văn hoa thế thôi chứ tôi và vợ mình thường gọi các em ấy với cái tên thân thuộc Cầu vồng.

153-mr-hoi-and-rainbow-e1282069216172-168x300

Nhắc đến tên này lúc đầu tôi không hề thích tẹo nào, vì vợ mình đặt tên cho đội ngũ sản xuất “Kết nối yêu thương” trùng với tên một box trong forum. Nhưng qua thời gian tôi lại thấy quan trọng không phải là tên đó có hay hay không, cũng không quan trọng, nhưng cái tên ấy đã trở nên thân thiết với tôi, với vợ tôi và tất cả các thành viên trên TYC.

Tuy còn nhiều việc phải làm, nhưng tôi cảm thấy mình đã làm được một điều gì đó, đến thời điểm này, tôi thực sự cảm thấy muốn cũng những người em của mình làm tiếp tất cả những gì tôi và các em ấp ủ. Điều quan trọng nhất trong hành trình này không phải đích đến mà là những gì tôi nhận được trên đường đi, tôi mong rằng các em cũng mình cũng sẽ nhận được tất cả những gì tốt đẹp nhất mà cuộc sống mang lại.

Hẹn gặp lại ở “Sự ra đời của Cầu vồng”

Filed Under: Cá nhân Tagged With: theoyeucau

Khai bút đầu Xuân

February 14, 2010 by mrhoi Leave a Comment

Mẹ con Ngỗng đang ngủ, bố ngồi làm việc chút coi như là khai bút đầu xuân. Nhớ cách đây 3-4 năm mình duy nhất có một lần trực đêm giao thừa tại công ty, ngủ thi không nhưng thức thì díp hết cả mắt. Nhưng đó cũng là cái tết duy nhất mình không đón giao thừa cùng bố. Tính ra từ nhỏ tới giờ mình đưa đón tết cùng mẹ bao giờ cả, âu cũng là cái nếp, may mà mẹ còn có ba không thì tết đón giao thừa buồn lắm.

Đang xem phim tết, nói về chuyện các cụ về già cần có người bầu bạn, nghĩ lại thương bố mẹ, giờ này mình đang ở nhà với vợ con, không biết bố đang làm gì. Nhưng mà tính cụ cũng thích ở một mình, hay là muốn vậy nhỉ. Nhưng dù sao cuộc sống cũng phức tạp nhỉ, nhưng rồi đâu cũng phải vào đó thôi.

Năm nay mình sẽ phải làm nhiều thứ đây, có Ngỗng rồi, cần phải cố gắng tận dụng nhiều thời gian hơn, cứ mỗi lần con hét lại chẳng biết phải làm gì, rồi mọi thứ cứ rồi tung lên, mong rằng sang năm mới có nhiều người sẵn sàng giúp và cũng mình thực hiện nhiều kế hoạch có ý nghĩa với cộng đồng. Ôi ước mơ của mình chỉ nhỏ bé vậy thôi, nhưng thực hiện cần có nhiều quyết tâm hơn nữa đây.

Từ Xuân Canh Dần này mình chính thức chuyển blog sang WP, tự nhiên có vận đen cuối năm bạn Gúc xóa hết tất cả các blog của mình, âu mình thấy cũng hay ho, mình tự dưng phải tự lực, nên thấy một cơ số thứ hay ho. Năm mới phải cố gắng hoàn thành các công việc ở công ty thật tốt, còn còn có thời gian rảnh làm những gì mình thích nữa, hè hè, năm qua đi dạy, nhiều lúc nghĩ cũng vui ghê, chỉ hơi mệt khi soạn bài.

Chúc tất cả mọi người sang năm mới có nhiều hạnh phúc và thành công hơn nữa.

Filed Under: Cá nhân Tagged With: Canh Dần, Năm mới, Xuân Mẹ

Vì sao các lập trình viên cần được an ủi?

September 13, 2008 by mrhoi Leave a Comment

Bởi họ đang phải chịu đựng những “nỗi khổ” như nhận được yêu cầu khác hẳn với kế hoạch đã chuẩn bị suốt mấy tháng, hoặc mất cả nửa ngày chỉ để họp bàn cách hoàn thành công việc (thay vì ngồi làm việc)…

Filed Under: Cá nhân Tagged With: nỗi khổ

Lớn thêm một tuổi rồi

June 1, 2008 by mrhoi Leave a Comment

Lâu lắm rồi lại chẳng thấy cảm giác này, năm trước thì mọi người đến chơi cũng đâu vào đấy, rồi quên mất, chừng ấy ngày đã qua, một năm cũng đã qua, cái ngày nóng bức khi mới chuyển về Yên Ninh cũng đã cách đây 1 năm rồi.

Năm nay, cố gắng lắp được cái điều hòa cho vợ, đỡ kêu nóng, cho bạn Bé không kêu, 1 năm sau ngày HằngTD tư vấn, có tài trợ thì nên lắp đi, đúng thật mình làm cái gì cũng tương đối chậm, ruà mà lị, nhưng chắc chắn là mình sẽ làm.

Tối qua, sau 1 đêm thức trắng, lâu lắm mới thức trắng, hix, mệt mỏi, sáng dậy phải về Ninh Bình, mệt đi trên xe cũng chẳng ngủ được, lại còn 2 tiếng ngồi trên cái xe nóng bức mới ra khỏi bến, đường về nhà vợ dài thêm 2 tiếng đồng hồ, may sáng có lót dạ bán bún ngan, không thì chết đói mất.

2 giờ chiều mới lò dò về đến nhà, cái cảm giác yên bình trở lại, chắc mình về tới nhà vợ chẳng phải lo nghĩ gì cả, hí hí, có vụ chơ cờ với bà Hói, mới thấy mình già thật rồi, hix, thời gian thật là có sức mạnh khủng khiếp.

Không như mọi lần cả nhà đi ngủ hết mình lọ mọ đến 2-3 giờ sáng mới ngủ, lần này 10h tối mình đã lọ mọ lên giường, ngủ như chưa bao giờ được ngủ, cũng ko khó khăn chằn chọc lắm. Trong lúc nửa tỉnh nửa mơ, đại khái là có một cơ số tiếng chuông từ em máy N-Gage của mình vang lên, nhưng cũng chẳng thể đánh thức được nỏi mình, thình mình nhớ ko rõ từ mấy giờ mình lật máy ra xem, có một cơ số tin nhắn được gửi, với nội dung… hí hí, làm mình cảm động lắm. Nhưng đáng ghét một chỗ là em máy của mình bị làm sao nên chẳng hiện lên tên người cho mình biết là ai… hix, và cũng nhớ là trong lúc tỉnh mê, em Ring còn nhí nhảnh nháy máy cho mình.

Về đến HN, online, thấy spam của em Pit tong và em Vịt, cảm động quá, cảm ơn các em rất nhiều, đúng là sinh nhật thật đáng nhớ.

Có lẽ sinh nhật của mình trùng với ngày bố làm giỗ ông, nên đôi khi mình cũng chẳng thích mời ai cả, nhưng có người nhớ và chúc mừng mình thế này là vui lắm rùi, vừa nãy cái Linh gọi cho mình lại còn đòi quà cho con nó mới ghê chứ, hí hí, kệ để khi nào chú đền.

Do tình lười biếng cố hứu, mình rất ngại nhắn tin, các bạn thông cảm nhé, mình cảm ơn tất cả mọi người, ai rảnh đến nhà mình nhận giải nhé, dự kiến vào ngày 5.6.2008

Filed Under: Cá nhân Tagged With: Ninh Bình, Yên Ninh

  • « Go to Previous Page
  • Go to page 1
  • Interim pages omitted …
  • Go to page 11
  • Go to page 12
  • Go to page 13

Copyright © 2023 · Revolution Pro on Genesis Framework · WordPress · Log in