Hôm nay mình bắt đầu mua tập đầu tiên của bộ truyện tranh “Black Jack” vẫn được biết ở Việt nam với cái tên “Bác sĩ quái dị”, mình thấy chuyện này rất hay, rất có ý nghĩa, nếu có thể mình muốn nó được coi như là những câu truyện ngụ ngôn bằng tranh.
Với nét vẽ nhìn đơn giản, và ít có ai nghĩ đó là truyện tranh của nhật bản với cách vẽ anime truyền thống. Tác giả đã có cách riêng để thể hiện những nhân vật trong truyện của mình.
Mình thích Jack vì đây là điển hình của một ước mơ làm việc với khả năng thực sự và coi thường mọi chuẩn mực của xã hội. Điều quan trọng nhất trong cuộc sống vẫn là sống cho có ý nghĩa.
Nước ngoài giỏi thật, nếu so sánh với họ thì mình không biết bao giờ mới có thể đạt được như vậy. Họ giáo dục trẻ em một cách khoa học, là truyện tranh để giải trí, nhưng trong đó vẫn có những điều đáng để suy nghĩ, nếu mình là nhà giáo, mình sẽ không cấm đọc truyện tranh, trước đây mọi người coi truyện tranh là thứ làm hỏng giọng văn của học sinh, nhưng cuộc sống này đâu có phải lúc nào cũng cần nói một cách có văn học, hãy sống tốt đẹp với mọi người quanh mình, đó mới là điều quan trọng.
Bản dịch mới của NXB Kim Đồng mình không thích lắm, vì tự nhiên cô bé Pinôkô tự nhiên là kẻ nói ngọn, theo mình không nên cho chi tiết này vào, vì sẽ làm hỏng từ ngữ của cách em thiếu nhi, ngoài ra bia sách không được đẹp lắm, mà đúng hơn là rất xấu, kém xa bia của Connan, hay Doremon, ngoài những thứ đó ra thì mình hoàn toàn hài lòng với bộ truyện này, có lẽ sẽ mua tiếp.
Nếu bạn ghét truyện tranh, hay coi thường nó, hay thử đọc Black Jack xem, tôi tin rằng bạn sẽ có một cách nhìn khác với truyện tranh.